THO - XUAN HU VO

Publié le par Bienxua


 
DÁNG XUÂN


Em ngồi đếm nắng trên sông
Kết mơ thành sợi tơ hồng lẻ loi
Em ngồi vớt bóng em trôi
Về phơi ngọn tóc bên đồi trầm hương.

Đầu non nở đóa vô thường
Dáng em mây trắng còn vương cuối ngàn
Buồn như sợi khói chưa tan
Áo phai dấu nắng thênh thang đôi bờ.

Lụa là còn biết bơ vơ
Môi-non-nụ-quế em chờ đợi ai?
Chiều nghiêng theo chiếc lá bay
Trăm năm như thể một ngày thôi em…


Hư Vô

 
ÁO XUÂN THÌ


Ơn em,
áo Tết đã vàng
Đàn chim vỗ cánh dung nhan
dậy thì
Tôi về mất dấu
thiên di
Đường năm bảy ngả biết đi
lối nào?

Vườn xưa
nắng ở trên cao
Bóng nghiêng chưa tới lối vào
áo em
Cảm ơn,
phố vẫn trinh nguyên
Để tôi giấu kín tôi riêng
hình hài.

Đường nào
mái tóc chẻ hai?
Nhánh chia Đề Thám cho
dài Lý Bôn
Từ em,
răng khểnh biết buồn
Áo bay
cuốn góc linh hồn tôi theo.

Tay trần che giấc
chiêm bao
Dáng xuân mù mịt tơ nhầu
đáy gương
Lối về
mất dấu uyên ương
Tôi nghe đã tới cuối đường
bơ vơ…


Hư Vô

  
MÙA HƯƠNG CỐM


Gió bồng em nhánh tóc
Ôm sát nửa bờ trăng
Môi em tròn hương cốm
Hôn một lần, trăm năm.


Bàn tay anh ngắn lắm
Đâu níu kịp bóng tan
Vuốt mắt còn chưa giáp
Giọt hoang phế bẽ bàng.


Hoa vàng nghiêng xuống thấp
Mùa xuân ở trên cao
Anh đi hoài không tới
Lối em vào chiêm bao.


Chân đau từng xác pháo
Bay ngược chiều bơ vơ
Anh một đời vẫn nhớ
Môi em ngọt tình cờ.


Về nghe hương cốm nở
Giữa khu vườn lãng quên
Em còn thương ngày cũ
Xin nhắm mắt gọi tên…


Hư Vô

 
BÀI TÌNH XUÂN MUÔN THUỞ


Anh dự kiến
cuối năm mình đám cưới
Đãi tiệc trăm năm cái cốm
Làng Vòng
Áo cô dâu
anh đan bằng mây trắng
Cho thuyền hoa chở ngập nắng
trên sông


Đón em về
mình hôn nhau kịp Tết
Dáng xuân thì hương ngát nụ
môi nguyên
Anh viết tình ca chờ nghe
em hát
Cung thăng trầm
dấu lặng chảy qua tim


Thơ trải xuống
em nằm phơi nhan sắc
Chăn gối nghiêng
đợi hơi thở tượng hình
Dựng lại
Trần gian riêng mình một cõi
Để cuộc đời muôn thuở vẫn
còn trinh


Em xõa tóc
qua mùa xuân bất tận
Bởi tình yêu đâu có điểm
bắt đầu
Mời em bước
vào thiên đường có thật
Nghe giật mình một tiếng khóc
cô dâu…


Hư Vô

 
DỐC NẮNG MÙA XUÂN


Tờ lịch mới nằm phơi dáng Tết
Giật mình đã trễ chuyến trăm năm
Mơ tóc em bay nghiêng màu nắng
Nghe quen hơi một thoáng môi trầm.


Bóng tôi đổ thành con dốc lớn
Hoa đã vàng mù mịt bóng gương
Hỏi em thơ còn nguyên ý tứ?
Để tôi biết lạ những con đường.


Em đứng khóc bên hiên mười sáu
Coi chừng nước mắt ướt vào thơ
Buồn đã tới vườn quen áo trắng
Đếm giùm tôi những bước dại khờ.


Mùa xuân em quả đào mới chín
Còn nghe bịn rịn dấu môi đau
Tôi đâu phụ bạc mùi hương cũ
Tại nắng tàn phai mất lối vào..


Hư Vô
 

Pour être informé des derniers articles, inscrivez vous :
Commenter cet article